Những chia sẻ riêng tư nhất của kidsai mà bạn sẽ không tìm thấy ở đâu.

Chân thật, thơ ngây và tự do, đó là những ấn tượng đầu tiên của V2X về kidsai – một trong những cái tên nổi bật nhất của thế hệ new wave rapper Việt Nam hiện tại, với hàng triệu lượt stream trên khắp internet qua các bản bản hit như GIAYPHUT, LOVELY hay KIBEEM – trong lần đầu gặp mặt tại studio Zorba, nơi chúng tôi dành hàng giờ trò chuyện và thực hiện bộ ảnh này.

Thật kỳ lạ với những cảm nhận như thế về một rapper, nhưng đó lại là điều tốt! Trong một thế giới tồn tại quá nhiều bản sao, ngày càng nhiều người ưa chạy theo sự “cool ngầu”, và đánh lối tắt bằng việc copy phong cách hay hơn nữa là “chôm identity” (đánh cắp danh tính) của người khác, thì sự thành công của kidsai bằng chính những chất liệu riêng đích thực là bông hoa mọc giữa sa mạc.

Đó cũng chính là lý do mà bài phỏng vấn này ra đời, vén bức màn đưa bạn vào thế giới của chàng rapper có một không hai này!

Ký ức đầu tiên của kidsai là gì?

Chắc là hồi khi còn mẫu giáo, mình đi vào một cái siêu thị và thấy quầy bán đèn bóng. Mình không biết sao lúc ấy lại chạm tay vào cái bóng đèn đó, đâm ra bị bỏng nặng trên ngón tay luôn, lạ một điều là cái đó nhớ rõ lắm, không nhớ được bất kì điều gì trước hay sau khi xảy ra. Nên là cũng khá ảo, kiểu như mình thức thần vào khoảnh khắc đó vậy haha.

Tại sao bạn chọn nghệ danh là “kidsai”?

Cái tên kidsai có nghĩa đen luôn là thằng nhóc sai trái. Mình chọn tên ấy là do khi lớn lên, mình luôn bị mọi người, từ gia đình tới bạn bè đều nói rằng mình có tính cách rất là trẻ con, hậu đậu và không được tin cậy những việc lớn, kiểu như bị xem thường luôn ấy, điều đó cũng khá là ảnh hưởng tới cái mental của mình. Bạn biết kiểu như khi bạn bị người khác đánh giá bạn nhiều tới mức bạn cũng tự cho bản thân là như thế không? Như đánh mất đi cái giá trị của bản thân và không còn yêu bản thân nữa, tự xem thường bản thân là không tốt lên được. Đó là lí do tại sao mình lại đi với cái tên kidsai. Đằng sau cái tên ấy thì nguồn gốc của nó có lẽ là sự tự ti, sự nghi ngờ bản thân và tự đánh giá thấp bản thân. Đôi lúc có vài người nói mấy câu như “ tôi không sai, kidsai” hay là “kidsai never right” nghe cũng hài hước đấy, dù họ không có ý chê mình nhưng câu nói đó nó lại đúng theo cái ý nghĩa của cái tên kidsai.

Trước khi rời Sài Gòn qua Mỹ, cuộc sống của kidsai thế nào? Bạn lúc xưa có chăm học không?

Cuộc sống ở Sài Gòn trước đây của mình khá là bình thường, mình không nhớ có gì đặc sắc lắm, hồi đó mình cũng chỉ là học sinh, cũng đi học, lâu lâu đi net xả stress, đôi lúc đi chơi với bạn vào cuối tuần. Nói thật thì đi học kidsai chán lắm, những kỉ niệm ý nghĩa nhất mà mình nhớ nhất khi còn đi học là được chơi với bạn bè và đi cua gái (haha). Ý là thời đó cái gì cũng đơn giản thôi, giờ lo nhiều việc mới thấy cái đơn giản buồn chán ấy nó lại vui và chill tới nhường nào.

Còn Texas hiện tại thì sao? Ngoài ra, V2X có biết được rằng kidsai chỉ nghe nhạc rap từ khi qua Mỹ sống, tại sao lại như thế nhỉ? Và điều gì đã thúc đẩy bạn bắt đầu làm nhạc?

Texas chán bỏ ra bạn ơi, kiểu buồn chán lắm, nó là thành phố tiệc tùng nếu bạn sống gần trung tâm và là người hướng ngoại. Nếu bạn là hướng nội thì thật sự nơi này không có gì vui cả, nó như là cái sa mạc của thành phố lớn vậy. Mà kidsai cũng nghĩ dù có chán hay không vui gì thì không thể phủ nhận rằng sẽ không có kidsai nếu như mình không đi Mỹ, nó như cái hiệu ứng domino kéo dài từ khi mình cầm cái vé máy bay trên tay.

Giờ ngẫm lại mình là người nghe nhạc rất đa dạng, mình nghe từ cái thể loại như rock, punk, kpop, vpop, vocaloid, jpop nói chung là đủ các thể loại, nhưng lại chưa bao giờ nghe rap, không phải là không thích mà là chưa biết về sự tồn tại của nó. Kidsai phát hiện ra được rap khi mình bấm thử vào các bài nhạc top chart của USA, thế là mình phát hiện ra các bài đang nổi hồi đó như Bad and Boujee của Migos, Black Beetle của Swae Lee, và Dat Stick của Rich Brian. Nếu không lầm thì Rich Brian là nguồn động lực đầu tiên thúc đẩy tôi tự tập tành làm beat, kiểu ngưỡng mộ lắm, và sau đấy là Joji thời Chloe Burbank, Pink Guy (đúng vậy) và cuối cùng là Sailor Moon của lilbootycall, là bài hát đầu tiên thúc đẩy kidsai tự viết lời nhạc và tạo giai điệu. Và cứ thế là kidsai cứ chìm vào cái hố sâu alt rap này và cứ dần nó cũng ra cái gì rồi ấy nhỉ.

Mọi thứ xung quanh kidsai thế nào lúc bạn bắt đầu làm nhạc và đăng lên Internet?

Ừ thì chắc là kidsai cũng không nhớ lắm, nếu phải đoán lại cái cảm giác hồi đấy thì chắc là ngại ngùng và hào hứng, kiểu lần đầu chia sẻ một tác phẩm do chính mình viết ra cho cả cộng đồng internet nghe thì cái suy nghĩ đấy cũng khá là đáng sợ nhỉ? Như đứng trước đám đông hát ấy.

Hình như mình làm nhạc từ 2017 cũng tới tận năm 2019 mới biết được về cộng động rap new wave ở VN. Mình vẫn nhớ về cái khoảng thời gian đó rõ lắm, lúc đấy là do mình bị người khác cướp nhạc đăng vào group rap VN, nên mình mới phát hiện ra nhiều nghệ sĩ new wave khác luôn như Lefthand, Wxrdie, Xolitxi, Wavy và một số nghệ sĩ soundcloud thời đấy. DLG cũng là một trong số đó khi mình nghe được nhạc của một số anh em trong DLG và cũng ngưỡng mộ tư duy âm nhạc của họ, rất là khác biệt so với nhạc đại trà ngoài kia nên mới hỏi thăm quen biết. Kidsai thì nghĩ là mình chẳng biết nhạc gì đâu, cũng không có tư cách gọi là biết nốt nhạc hay bất kì gì hết á, mình chỉ làm ra những bài nhạc và những giai điệu mình thích, làm ra những gì mình thích nghe thôi. Nhưng mà cũng dần dần thì học được nhiều cái lingo trong âm nhạc nên là you never stop learning.

Âm nhạc của bạn đề cao cảm xúc hay kĩ thuật?

Trong âm nhạc của mình thì chắc là cảm xúc thôi, thú thật thì mình đâu có kĩ năng làm nhạc gì đâu, mình chỉ lấy cái cảm xúc của mình rồi viết ra bài nhạc, và chỉ viết giai điệu cho tới khi nào nó nghe hợp lý đối với mình thôi.

Bạn muốn V2X giới thiệu bạn như thế nào – một rapper, một ca sĩ, một nhạc sĩ hay chẳng có giới hạn nào cả?

Mình chắn chắn không phải là một rapper hay một ca sĩ. Mình cảm thấy bản thân chưa tương xứng với những danh xưng đó. Có lẽ kidsai mong được gọi là một nghệ sĩ hơn, nếu sáng tạo là công việc của một nghệ sĩ thì, yeah, tôi là một nghệ sĩ!

Bạn có thường quay vào bên trong bản thân mình để tìm kiếm cảm hứng không? GIAYPHUT, bài nhạc hàng triệu lượt stream đó được tạo ra như thế nào?

Mình không bao giờ viết nhạc theo chủ đề, mình chỉ viết những gì mình nghĩ ra được vào thời điểm đó, và bỏ nó vào bài nhạc thôi, như GIAYPHUT là điển hình trong việc viết nhạc của mình, mình tìm kiếm giai điệu trước, rồi mới viết lời nhạc, đôi lúc mình viết lời nhạc trong vô thức, kiểu như nhưng mẩu chuyện nhỏ có thật trong cái love life của mình, mình viết ra mà không nhận ra đó là mình, chỉ sau khi sắp hoàn thành hoặc đã hoàn thành bài hát rồi mới biết. Flow và melody thì mình không có lời giải thích nào có thể mô tả được, kiểu nó cứ tự tuôn ra thôi, và mình nắm bắt lấy cái giai điệu đấy và hoàn thiện nó hơn thôi. Tư tưởng viết nhạc của mình là mình không viết nhạc theo phong cách của nghệ sĩ khác, kiểu khi đó thì bài nhạc nó chẳng còn cái tính cách của mình nữa, mà chỉ đơn thuần là clone của nghệ sĩ đó.

Khi mà những giai điệu, những ý tưởng âm nhạc trong đầu ngừng tuôn ra nữa, kidsai sẽ làm gì? Ngoài ra, kidsai đang học làm kĩ sư phần mềm phải không?

Nói thật lòng thì, hồi đấy mình sợ lắm, kiểu như “ôi giồi ôi bài này hay quá, sao mà làm bài khác hay được như này nữa, không ai nghe nhạc mình nữa thì mình làm gì.” Hồi ấy thì nghĩ thế, nhưng giờ kiểu mình không quan tâm tới cái gọi là theo đuổi đam mê âm nhạc, mà chỉ đơn thuần làm những gì mình muốn thôi, mình thích làm âm nhạc, cũng thích đi làm hành chính chỉ để kiếm tiền nhiều, và thích tạo ra những thứ trải nghiệm và cảm xúc mới cho người nghe mà họ chưa từng trải qua.

Như mục tiêu của mình chỉ đơn giản là được nghỉ hưu sớm, chăm sóc cho ba mẹ và gia đình để họ không phải lo âu nữa. Đấy cũng là lí do duy nhất tại sao mình muốn học kỹ sư phần mềm, đơn giản là chỉ kiếm tiền thật nhiều, nhiều nguồn tiền để đầu tư thật nhiều vào các thứ khác để sau này mình không cần làm mà vẫn có tiền, không phải lo âu và cho gia đình lo âu nữa. Mình biết tiền bạc là thứ cả đời người tới cuối cũng phải lo nên mình không muốn người thân của mình phải lo lắng về đấy nữa.

Bên cạnh âm nhạc, những mối bận tâm khác của kidsai là gì? Bạn có tài lẻ bí mật nào không?

Chắc lo âu lớn nhất của mình là bạn bè và tiền bạc. Bây giờ mình vẫn còn đang chật vật với việc cân bằng âm nhạc và các mối quan hệ xung quanh mình, kiểu mình đang dần dần không trả lời tin nhắn người khác hơn, có thói quen ghost tin nhắn, thú thật thì nhiều lúc mình dễ bị quá tải bởi những thứ xung quanh đang xảy ra. Mình vẫn đang tập làm quen với lại cái lượng công việc mình phải làm trong âm nhạc và vẫn duy trì những mối quan hệ tốt giữa gia đình, bạn bè và làm ăn.

Ngoài việc đó ra thì mỗi khi mình có thời gian rảnh rỗi thì mình không làm gì hết, kiểu nằm trong phòng không làm gì, không nghĩ gì, đấy là cái thú vui của mình, mỗi ngày đều quá nhiều điều phải lo tới và suy nghĩ, nên những khi mình có cơ hội để được ngồi không và không suy nghĩ gì, thì mình sẽ nắm bắt lấy nó bất cứ mọi khi. Tài lẻ của mình thì chắc là mình có thể “tắt” những tiếng nói bên ngoài, và hoàn toàn trong chế độ “silent mode” luôn. Không nghe không để ý bất cứ điều gì hay người ta nói gì. Khá là xịn khi bạn muốn sự im lặng nhưng không được do ồn ào, mình thì tự bật được chế độ đó luôn nên là đôi lúc mình thấy mình có tài thật.

Có đúng không khi nói rằng bạn không bị ảnh hưởng nhiều bởi người khác hoặc thế giới bên ngoài? Ở cương vị của một nghệ sĩ và một con người hiện diện trên hành tinh này, suy nghĩ của bạn như thế nào về authenticity (tính chân thật)?

Thật ra thì mình vẫn là con người thôi, vẫn bị ảnh hưởng bởi những yếu tố bên ngoài, nhưng mình có điểm đặc biệt là như mình nói bên trên ấy, là do cái “silent mode” của mình đôi lúc nó mạnh quá, nó lại thành cái hại chứ không còn lợi nữa. Có thể nói là mình hơi thờ ơ với lại cảm xúc của người khác hơi nhiều, và mình cũng nhận biết được đó là điều không nên. Về sự authencity của bản thân thì kidsai mong là nhiều người sẽ sống thật hơn, mình không thích những ai lấy danh tính của người khác để làm danh tính cho mình, đấy chỉ là một cái mặt nạ do mình tạo ra để hợp vào cái khuôn mẫu của người khác. Ngoải ra, mình rất tôn trọng những ai mang ra cái cảm xúc thật, suy nghĩ thật của họ, nhưng vẫn đảm bảo sự tôn trọng dành cho người đối diện.

Như mình từng kể với V2X, mình cũng từng xào nấu ý tưởng của người khác và biến nó thành của mình, nói thật lòng thì lúc ấy mình chỉ mới bắt đầu và chưa hình thành được một cái âm thanh riêng cho kidsai, nên mình lấy mọi cảm hứng xung quanh mình để từ từ tập, viết nhạc và dần làm nên những giai điệu mà chỉ có kidsai nghĩ ra được thôi.

Từ góc nhìn của V2X, kidsai có một lượng người hâm mộ tương đối lớn tại Việt Nam hiện nay. Nhìn lại hành trình đó giờ với âm nhạc, cảm xúc bây giờ của kidsai ra sao?

Mình rất là biết ơn, cảm kích vì sự ủng hộ nhiệt tình từ mọi người ở VN. Nhưng cảm xúc lớn nhất mình nghĩ mình có đối với điều này là mình rất là tự hào về bản thân. Nhờ vào âm nhạc, mình học được rất rất là nhiều điều về chính mình, nhờ vào âm nhạc mà nó dẫn mình tới một con đường khác hoàn toàn so với lại ngày xưa. Nên là vui lắm, cảm xúc hiện tại minh có thể mô tả được là vui, biết ơn, ngạc nhiên, không thể tin được mắt mình

Kidsai có chia sẻ gì về sự kiện EMA SHOW cuối tuần mà bạn tổ chức?

EMA là con show tâm đắc nhất và show đầu tiên mình tổ chức để ăn mừng việc mình về Việt Nam và cũng mong muốn là nơi mình có thể debut sự hiện diện của mình trong làn sóng nhạc rap new wave, giao lưu với anh em nghệ sĩ cùng thời và đặc biệt là với cộng đồng khán giả new wave. Thật sự không có họ thì kidsai không là gì và không thể nào có sự hiện diện tới ngày hôm nay được, nên kidsai rất là cảm ơn những ai đã theo dõi những nghệ sĩ new wave này và mong mọi người đã có một thời gian tuyệt vời tại EMA show thứ bảy vừa qua.

_

Hình ảnh và bài viết được thực hiện bởi Lâm Nguy và Thắng Dương.

Stylist: Xuân Lộc & One Nguyễn

Explore More